nhàng, mẹ của Huyền nhìn tôi cười 1 cách vui vẻ và vẫy tay chào tôi. Tối đến, tôi về đến nhà. Thấy bà ngoại đang xem tivi trong phòng khách 1 mình, tôi lại gần ôm bà – Chị Tâm đâu rồi ngoại? – Uầy, lớn rồi mà cứ như con nítchị của con trên phòng ấy – Dạ, con lên chơi với chị nha – Lớn rồi mà, tự làm gì làm đi chứơ hay ha – Ngoại trêu tôi Tôi lên trước cửa phòng, ngại ngùng đứng nép vào mép cửa. Lí nhí nhìn trộm chị đang ngồi đọc sáchHình như chị nhìn thấy tôi rồi – Trung à, vào đi em – Dạ– tôi