ngờ – Hông uống thì thôi nha, tui uống. Nhỏ định hút thì tui chặn lại. – Ế, ngu sao không uống. – tui cười hề hề Bỏ cái ống hút ra, tui ực 1 phát hết ly. Nhỏ Linh trố mắt ra nhìn: – Con trai gì mà không ý tứ gì hết… – Kệ, mà sao tự nhiên Linh mua nước cho tui uống vậy? – À…ừm…mình xin lỗi chuyện hôm bữa làm T bị phạt… – nhỏ nhắm mắt nói rất nhanh như sợ có ai đó nghe thấy. – À… ừ không có gì, bây giờ cho T về nha. T có việc quan trọng – sẵn dịp tui xin xỏ. – Ừ, nhưng với 1 điều kiện… –