cứ thế lâu ngày làm mẹ rất bứt rứt, rất khó chịu… rồi trong 1 lần vô thức sờ phải của con, mẹ đã được thoả mãn, được sung sướng… và thế là từ đó về sau, mẹ không sao kiềm chế được lòng mình nữa. Đức, con hãy hiểu và tha lỗi cho mẹ nhé. – Đương nhiên con hiểu. Mẹ, con thực sự rất yêu mẹ. Sau này, để con thay cha thoả mãn cho mẹ nhé – vừa hôn liếm những giọt nước mắt còn đọng lại trên khoé mắt của mẹ, tôi vừa nói. – Nhưng chúng ta là mẹ con. Sao có thể làm vậy được, đó là loạn luân, là tội lỗi – mẹ