vu. Yên tĩnh. Ngất cao. Heo hút. U tịch. Bắt chước Xiểm tôi gọi Thành bằng anh: – Anh ơi! Sao đến bây giờ mới đỗ cành của em? Bao nhiêu trăm đêm anh đã sờ ngực em, đã cương cứng dương vật bên hông em, đã qua miền suối cỏ của em. Sao Thành chẳng hỏi. Sao Thành lạnh lùng. Hôn em nữa đi Thành ơi! Em chờ đây! Và Thành bế tôi lên, đặt tôi ngồi trên cành mận, hai tay ôm cứng tóc tôi, ngào ngạt trong môi tôi. Dang rộng háng, tôi kéo đít Thành sát vào. Dương và âm vật cách nhau hai làn vải mà sướng tê mê