sự cảnh giác cần có khi trong nhà vẫn có người khác giới. Sự việc vừa rồi không làm cô trở nên ngại ngùng, cô nhoẻn miệng cười rồi tắm tiếp. Trong mắt cô, con trai cô vẫn như đứa trẻ mà cô từng bế ngửa ngày nào… Chính vì suy nghĩ ấy mà cô gần như bất ngờ, thậm chí cảm thấy hài hước khi thấy con trai cô ngại ngùng trong bữa ăn sáng với mình. “Nó đã lớn rồi ư”. Cái ngại ngùng dường như không phải của một cậu bé vừa phạm lỗi tày đình mà là của một cậu trai phạm sai lầm trước một người phụ nữ làm cô