bình tĩnh đóng kịch ngây thơ: – Thôi Sào ơi! Mình nhà nghèo, quê mùa, ai mà thèm. Với lại mới 16 tuổi đầu, còn phải lo kiếm cơm nuôi miệng. Con Sào cười ngất. Không biết sao nó cười. Nó càng cười tôi càng lo âu. Rồi nó nói: – Hừm. 16 mà còn nhỏ? Gái 13 bẻ sừng trâu cũng gãy Hóa à. Đừng có nhà quê quá vậy! Mày có biết con Xiểm bắt đầu chơi năm mấy tuổi không? 15 Đó! Tôi lại phải đóng kịch, phải ngơ ngác hơn: – Trời, Sào nói sao? Con Xiểm đã gần đàn ông năm 15? Nó lại cười thích thú và tiếp: – Còn