chặt cặc hắn và khẽ rên hư 1 tiếng. Một tay lái xe, một tay mò giữa háng Hương, mắt hắn đảo nhanh 2 bên đường. Phát hiện một bãi cỏ ven đường, hắn hạ ga rẽ vào. Đêm tối, không đèn không trăng, chỉ có ánh sao, xung quanh vắng lặng chỉ có tiếng côn trùng. Hắn tắt máy, gạt chống xe, nói nhỏ với Hương: “Nghỉ tý đỡ mệt rồi về!” Hương xuống xe chạy vội vào phía trong, nàng lấy khăn lau vội bên trong và chỗ ướt đáy quần lót, xong quay ra xe thì thấy Dương đã ngồi chờ trên tấm nilon, hắn luôn phòng xa