cằm, chỉ có đôi mắt đen láy là tỏa sáng lấp lánh, tinh nghịch, kèm theo một chút mê dại. Mẹ tôi thở hổn hển, lấy tay quệt nước dãi dính đầy miệng, nháy mắt cười với thằng con đang sướng mê tơi, ánh mắt như đang muốn ăn tươi nuốt sống mình. Tôi nhìn mẹ mà chỉ thốt lên được 1 câu: – Mẹ, con yêu mẹ chết mất… Mẹ tôi đưa ngón tay lên miệng ra dấu yên lặng. Bà kéo tôi ngồi dậy trên ghế, đôi mắt mẹ tôi lúng liếng đầy nghịch ngợm, ra chiều tự mãn vì làm thằng con phản ứng như thế. Không kịp cho mẹ tôi